“Người ta bảo rằng
ở xứ Israel
có hai biển hồ... Biển hồ thứ nhất gọi là Biển Chết. Đúng như tên gọi của nó,
không có sự sống nào bên trong cũng như xung quanh biển hồ này. Không có một
loại cá nào có thể sống nổi trong dòng nước đó, cũng không ai muốn sống gần đó.
Biển hồ thứ hai có tên là Galilê. Nước ở biển hồ này lúc nào cũng trong xanh
mát rượi, dưới đó nhiều loài cá tung tăng bơi lội, tôm cua tha hồ vùng vẫy,
nhiều loài san hô xinh đẹp, quyến rũ lung linh dưới mặt nước trong vắt. Vườn
cây xung quanh thì nảy nở rất tốt tươi nhờ được nguồn nước này thấm vào đất”.
Điều kỳ lạ là cả
hai biển hồ này đếu được đón nhận nguồn nước từ sông Jordan . Nước sông Jordan chảy vào Biển Chết. Biển
Chết đón nhận và giữ lại riêng cho mình mà không chia sẻ nên nước trong biển
Chết trở nên mặn chát. Biển hồ Galilê cũng đón nhận nguồn nước từ sông Jordan
rồi từ đó tràn qua các hồ nhỏ và sông lạch, nhờ vậy nước trong biển hồ luôn
sạch và mang lại sự sống cho cây cối, muông thú và con người”.
Mẹ ơi! con đọc và
tự nghĩ có phải tấm lòng của mẹ cũng như cái biển hồ Galile kia không? Chia sẻ,
chia sẻ và chia sẻ. Mẹ cho con từ tiếng nói đến hình hài. Mẹ cho con tất cả
những gì mẹ có, tự nhiên không toan tính đơn giản vì mẹ là mẹ vậy thôi. Mẹ dạy
con sống phải biêt yêu thương chứ đừng sống như biển Chết kia thì thực là vô
nghĩa.